ÔN THI TỐT NGHIỆP PHẦN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI (phần 2)
B. NGHỊ LUẬN VỀ HIỆN TƯỢNG ĐỜI SỐNG
ĐỀ: Suy nghĩ của anh (chị) về
vấn đề chống tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục.
Dàn ý:
1.
Mở bài:
-
Tầm quan trọng
của Giáo Dục
-
Thực trạng của
giáo dục nước ta hiện nay
-
Vì thế cuộc vận
động : nói không với tiêu cực và bệnh thành tích trong giáo dục đang được xã hội
quan tâm
2. Thân bài:
a.
Giải thích:
-“ Tiêu cực trong thi cử” : Là những
hành vi gian lận trong thi cử như: thí sinh mang những tài liệu hoặc những
thiết bị không được cho phép vào phòng thi
- “ Bệnh thành tích trong giáo
dục”: là những danh hiệu thi đua của Thầy và trò, giữa các lớp, các trường và
các phòng ban với nhau gây nên hiện tượng điểm ảo, thành tích ảo, không phản
ánh đúng khả năng và trình độ.
b.
Phân tích, chứng minh
* Nguyên nhân của bệnh thành tích:
+ học sinh học kém nhưng vẫn mong có tiếng là" học
giỏi"
+ thầy cô muốn có tiếng tăm là
"thầy giỏi"
=> căn bệnh " thành
tích" xuất hiên nhằm đáp ưng nhu cầu đó
* Hậu quả: là hiện tượng xấu để lại hậu quả
nghiên trọng cho ngành Giáo dục
- Đối với học sinh: học sinh ỷ lại,
không phát huy được năng lực học tập, không có động lực học, không tiếp thu được tri thức, ảnh hưởng đến chất lượng
- Đối với giáo viên: mất đi lương tâm,
nghề nghiệp, không có động lực để dạy, không có sáng kiến đổi mới phương pháp
dạy học.
- Đối với giáo dục: giáo dục trì trệ,
chậm phát triển
*
Tác dụng của việc chống tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục:
là việc làm mang lại lợi ích cho ngành giáo dục
- Đối với học sinh: phát huy năng lục
học tập, bỏ đi tính ỷ lại, những văn bằng đánh giá đúng năng lực của học sinh,
học sinh không còn tình trạng “chọi nhau” trong các kì thi tập trung
- Đối với giáo viên: sẽ không còn
những việc làm không đúng với lương tâm, cố gắng tìm tòi phương pháp nhằm nâng
cao chất lượng dạy học, thực hiện kiểm tra, đánh giá đúng năng lực của học
sinh.
c.
Bình luận: Phê phán những hành vi tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích
trong giáo dục.
3. Kết bài:
- Nêu cảm nghĩ của mình về bệnh
"thành tích" trong thi cử...
- Rút ra bài học cho bản thân
và kêu gọi mọi người nói không với bệnh "thành tích"
Tương lai do mình quyết định, hãy sống ntn để không hổ thẹn với mình với bố
mẹ...
Học tập và làm theo tấm gương
đạo đức HCM, xứng đáng với lời Bác" Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp
hay không, dân tộc VN có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc
năm châu được hay không đó là nhờ phần lớn công học tập của các cháu" hãy
quyết tâm đẩy lùi căn bệnh "thành
tích"...
Bài văn mẫu
Trong cuộc sống
đang bộn bề, biến chuyển hằng ngày như hiện nay thì xã hôi, đất nước đang cần
đến một lực lượng thanh niên học sinh giỏi giang, tài đức. Và ngay từ bây giờ,
học sinh- được xem là những mầm non tương lai, là người kế thừa công cuộc phát
triển đất nước đang ra sức học tập, rèn luyện hết sức mình. Nhưng trái lại bên
cạnh đó, lại có một số học sinh đang học với không đúng khả năng của mình, và
điều này đã tạo điều kiện cho một “ căn bệnh” xâm nhập vào học đường đang hoành
hoành, gây xôn xao ngành giáo dục nói riêng và xã hội nói chung. Vâng, đó chính
là bệnh thành tích trong giáo dục.
Cuộc vận động nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo
dục hướng tới hoạt động dạy và học thuộc các cấp trong nhà trường. Đối với hoạt
động dạy học của giáo viên, cuộc vận động này định hướng mục đích giảng dạy.
Dạy để học sinh hiểu biết tri thức thực sự toàn diện không chạy đua theo thành
tích nhất thời đảm bảo chất lượng dạy, đảm bảo công bằng minh bạch trong đánh
giá thi cử chọn đúng những học sinh có năng lực, có kiến thức vững vàng không
để tình trạng nâng điểm tuỳ tiện, đánh giá sai thực chất học sinh.
Đối với hoạt động học tập của học sinh. cuộc vận động này củng cố điều chỉnh
lại mục đích học, cách học đã và đang có. Thực tế, đã có hiện tượng học lệch,
học tủ, học để đối phó với kỳ thi, coi cóp trong kiểm tra, thi cử,….
Tóm lại đây là cuộc vận động nhằm nâng cao chất lượng dạy và học để hoạt động
dạy và học trong nhà trường có chất lượng cao, trang thiết bị cho học sinh tri
thức, hiểu biết thực sự. Đây cũng là cuộc vận động nhằm đảm bảo cho giáo dục
nước nhà lành mạnh, tiến bộ, khắc phục tình trạng lạc hậu, để hội nhập với giáo
dục các nước trong khu vực và thế giới. Bởi vì giáo dục là chiến lược đào tạo
con người là gốc rễ của sự phát triển bền vững của xh. Thật vậy, học sinh đến
trường học qua loa đối phó, nưng điểm số và kết quả học tập thì rất cao- đó là
những biểu hiện cụ thể, triệu chứng của bệnh “ chuộng” thành tích.
Nhiều lúc ta cảm thấy ngạc nhiên trước lối học của một số học sinh, lên lớp
thì nghệch ngoạc vài chữ, ngáp lên ngáp xuống, học theo kiểu “ cưỡi ngựa xem
hoa”, về nhà thì vở vất đầu giường. Thế nhưng, hok hiểu sao cứ đến kì thi lại
có hok ít người rất tự tin cầm bút vào phòng thi, rốt cuộc “ may mắn” làm sao,
điểm vẫn trên trung bình, danh sách học sinh tiên tiến, học sinh giỏi ở các
trường vẫn “ thừa thắng xông lên”. Tại sao lại có sự mâu thuẫn đến như vậy?Thật
là khó lí giải. Họ thông minh đến nỗi không cần học bài , hiểu bài cũng có thể
thi, làm kiểm tra điểm cao à. Và rồi khi bước vào kì thi đại hoc thật sự, kết
quả lại khiến nhiều người sửng sốt, bất ngờ. Có chăng chỉ là những học sinh
tiêu biểu đó đã gặp may mắn trong khi quay cóp, tài liệu hay là do thái độ ỷ
lại vào bạn bè, sự dễ dãi của một số thầy cô trong các kì thi,...
Có thể thầy cô không nỡ nhìn học sinh của mình buồn khi nhận những con điểm
kém, kết quả tồi nên họ đã làm ngơ trước một vài điều hay là với tâm lí sợ trò
học không giỏi một phần là do thầy cô dạy không hay, có trường hợp nhiều học
sinh đỗ xô đi học một giáo viên A, B,.. nào đó không chỉ đơn thuần là giáo viên
đó dạy giỏi, giảng hay mà còn vì giáo viên đó “ thương” học trò và biểu hiện ra
đó là cho học sinh biết trước những đề kiểm tra, khi cho điểm thi lại hết sức
nhẹ nhàng với học trò “ tại gia” của mình. Xin nói thẳng chính vì thương kiểu
đó mà đã có không ít những kết quả sai lệch, học giả nhưng điểm thật. Và những
thầy cô đó có thật sự thương học sinh của mình mà đang huỷ hoại dần vốn kiến
thức và ý thức học tập của hcọ sinh, dần dần họ cứ nghĩ rằng cứ có thật nhiều
tiền mua quà chăm sóc thầy cô hay có một chỗ ngồi êm ấm trong nơi học thêmt hì
sẽ dễ dàng với việc học, thi, kiểm tra. Thật là sai lầm!
Ông bà ta đã từng nói: “Không học thì làm sao có tương lai”. Tương lai đó không
htể mua bằng tiền, bằng những mẹo vặt khi làm bài hay sự nài nỉ của một ai
đó... Tương lai là do chính bản thân mình nắm lấy, mình bắt giữ, phải đổ mồ
hôi, nước mắt trong học tập thật sự thì mới có một tương lai tươi sáng.
Trong kì thi đại học vừa qua đã có không ít “ sĩ tử” thành “tử sĩ” chỉ vì học
không đúng với bản thân, hổng kiến thức trầm trọng, thế nhưng trong các năm học
trứoc hay thi tốt nghiệp vẫn luôn là “ giỏi”. Chính lúc bước vào kì thi chung
của cả nước, kì thi đại học gắt gao thì khả năng của mỗi học sinh mới được thể
hiện thật sự chính xác, ai giỏi có cố gắng thì sẽ đậu, ai mà chỉ biết mánh
khoé, học giả dối thì phải nhận kết quả thấp,hi vọng rằng họ sẽ không than vãn
là “ học tyài thi phận”. Không biết rằng trước kết quả đáng buồn của học sinh
mình, thầy cô có hối hận hay không, vì đã quá dễ dãi trong việc dạy dỗ học sinh
của mình.
Chắc mọi người vẫn chưa quên vụ” chạy trường, lớp điểm” ở trường Lê Quý Đôn vừa
qua gây xôn xao trong bộ giáo duc và cả xã hội hay là kì thi tốt nghiệp năm
ngoái có trường thi tốt nghiệp đạt o%, tức là không một học sinh nào đậu. Không
biết là nên thất vọng bao nhiêu cho đủ đây, trước hậu quả mà bệnh thành tích đã
gây ra trong nhà trường.
Tuy nhiên, nói cho công bằng trách nhiệm cũng không nên đỏ hết cho thầy cô, đó
còn là sự học buông thả của một số học sinh, không chuyên tâm vào học hành, chỉ
biết học đối phó, qua loa và cách dạy có thể chưa hợp lí, làm học sinh thích
thú...
Không thể để khối u nhột- bệnh thành tích này hoành hành và phát triển trong
học đường. Gia đình và thầy cô giáo cần kiểm tra về kiến thức và việc học của
học sinh chặt chẽ hơn nữa, tạo ra nhiều phương pháp học khiến học sinh thích
thú nên hạn chế những lối học “thầy đọc, trò chép” khô khan. Hơn hết quan trọng
nhất là ý thức của mỗi hcọ sinh, sự nỗ lực và cố gắng của từng bạn, lúc đầu có
thể khó khăn nhưng về sau bạn có thể có được niềm vui đích thực khi đón nhận
những điểm số tốt xứng đáng với sức mình bỏ ra.
Hiện nay ngành
giáo dục và xã hội ta đang páht động cuộc vận động “Chống tiêu cực trong giáo
dục và bệnh thành tích” hay khẩu hiệu “Ba không” trong học đường...Mọi người,
mọi trường đang tham gia hưởng ứng một cách tích cực, học sinh chúng ta hãy hòa
mình vào đó. Hãy từ biệt căn bệnh thành tích trong nhà trường. Sống và học tập
hết mình để xứng đáng trở thành những người kế thừa và phát triển đất nước. bác
Hồ đã từng nói “ Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt
Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay
không đó là nhờ phần lớn ở công học tập của các cháu”.
Quyết tâm bài trừ bệnh thành tích trong nhà trường.
………………………………………………………………………………………………………………
Đề 1 :Hiện nay, ở nước ta có nhiều cá nhân, gia đình, tổ chức
thu nhận trẻ em cơ nhỡ, lang thang kiếm sống trong các thành phố, thị trấn về
những mái ấm tình thương để nuôi dạy, giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên
sống lành mạnh, tốt đẹp.
Anh( chị) hãy bày tỏ suy nghĩ về hiện tượng
đó?
DÀN Ý:
1. Mở
bài:
- Giới
thiệu tinh thần tương thân, tương ái, truyền thống quý báu của dân tộc ta
- Dẫn
ca dao, tục ngữ về tinh thần đó
-
Những tình cảm sâu nặng, thiêng liêng ấymỗi người chúng ta dành nhiều cho người
già, người nghèo neo đơn, đặc biệt là trẻ em lang thang, cơ nhỡ.
- Dẫn
yêu cầu đề vào
2.
Thân bài:
a. Giải thích, phân tích:
- Nguyên
nhân trẻ em lang thang, cơ nhỡ:
+ Do
cha mẹ bỏ rơi, mồ côi, nghè…
+
Không họ hàng thân thích, phải tự kiếm sống
- Hậu
quả:
+ Không
được dạy dỗ, học hành, kém hiểu biết nên: cướp giật, hút chích, nghiện ngập…
+ Một
số sống bằng các nghề: bán báo, đánh giày, rửa chén, ăn xin…
b. Chứng
minh, bình luận
- Thu nhận trẻ em lang thang, cơ nhỡ vào mái
ấm tình thương để nuôi dạy và giúp đỡ các em nên người là một việc làm cao đẹp
của những tấm lòng vàng , đầy vị tha, kiên nhẫn, giàu đức hy sinh
( họ giúp các em học nghề, học chữ và nhân
phẩm cần thiết của mỗi con người) Học sinh lấy dẫn chứng minh hoạ
- Mỗi trẻ em lang thang, cơ nhữ đều có một
hoàn cảnh éo le khác nhau nhưng ở chúng đều giống nhau ở nỗi bất hạnh và tâm
trạng mặc cảm, nên việc nuôi dạy là cuộc tái sinh nhọc nhằn và kì diệu, sau này
chúng sẽ là người công dân tốt. - học sinh lấy dẫn chứng chứng minh hoạ
- Phê phán những hành vi ngược đãi trẻ em,
thái độ thờ ơ, vô cảm, vô trách nhiệm (dẫnchứng)
- Bản
thân học sinh: “Ta phải làm gì để giúp đỡ trẻ em lang thang, cơ nhỡ”?
( Quyên góp sách vỡ, quần áo, quà bánh, tiền…
cho trẻ em tàn tật, lang thang, kêu gọi những nghĩa cử cao đẹp, nàh hảo tâm hãy
đóng góp hơn nữa về vật chất lẫn tinh thần để giúp đỡ các em)
3.
Kết bài:
- Nhấn mạnh việc làm tốt, tuyên dương, học hỏi
- Mở rộng vấn đề và liên hệ bản thân.
( Cố gắn học tập để giúp ích cho đời, cùng
chung sức chung lòng với xã hội để xoá bỏ những cảnh đau lòng trên).
BÀI LÀM MẪU
1/Mở bài
"Trẻ em như búp trên cành
Biết ăn, biết ngủ, biết học hành là ngoan"
Sinh thời, Bác Hồ của chúng ta rất yêu thương và quan tâm đến thanh thiếu niên
đặc biệt là các em nhi đồng. Các em luôn được tạo mọi điều kiện để vui chơi và
học tập, vô tư hồn nhiên như chính tuổi thơ của mình vậy. Ngày nay, trường lớp
được đầu tư xây dựng khang trang nhiều hơn, trẻ em được đến trường học tập vui
chơi cùng bạn bè, thầy cô. Nhưng bên cạnh đó, chúng ta không khỏi xót xa thương
cảm khi bắt gặp những em bé phải lao động để lo chén cơm, manh áo từng ngày
cùng với những sấp vé số trên tay hay những tờ báo đi khắp phố phường bán rong,
và thấp thoáng ở đâu đó những hình ảnh nhỏ nhắn của các em trong những bãi rác
để tìm phế liệu bán kiếm tiền. Chúng ta sẽ suy nghĩ gì khi chính chúng ta chứng
kiến những cảnh tượng cảm động ấy?
2/Thân bài
Vâng hình ảnh trẻ em lang thang, cơ nhở, mồ côi có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn,
kiếm sống ở các thành phố, thị trấn đã và đang được các cơ quan ban ngành chú
trọng và quan tâm nhiều hơn với những trung tâm bão trợ trẻ em, hay làng
SOS.... đã được đầu tư xây dựng với quy mô ngầy càng mở rộng. Chính những nơi
đây đã trở thành mái ấm tình thương là "một đại gia đình" cho các em
có thể vui chơi, học tập, rèn luyện để trở thành những công dân tốt, sống lành
mạnh và không là gánh nặng cho xã hội.
"Trong đêm một bàn chân đứa bé xiếu lang thang trên đường, ánh mắt buồn
nghẹn ngào của em, em rất buồn vì không biết đi, đi về đâu. Cuộc sống mưu sinh
chỉ làm em qua cơn đói từng ngày, vì em không cha vì em đã mất mẹ đau thương
vẫn là đau thương". Xa xa đâu đó vẫn còn văng vẵng lời bài hát "đứa
bé" của nhạc sĩ Minh Khang làm cho chúng ta không khỏi xúc động, lòng
người không khỏi da diết với nỗi lòng đau nhói, quặng thắt từng cơn khi những
hình ảnh đứa bé lang thang trong đêm tối để rồi không định hướng được tương lai
cũng như không biết đi về đâu tron đêm tối lạnh giá. Gia đình ư? Người thân ư?
không. Em không có gia đình và chẳng có người thân, ba mẹ đã bỏ em ra đi mà
không trở về nữa. Biết trách ai đây! có lẽ các em đã cố nén đi nỗi bất hạnh để
đau thương đêm ngày thành thương đau. Thử hỏi cộc đời này còn có trái tim nào
sắt đá hơn nữa, khi nghe giọng nói cảm động nhưng trong sáng và ấm áp của các
em cất lên:"Bác ơi! mua giúp con vài tấm vé số đi chú" hay "chú
ơi! đánh giầy phụ con đi chú"... Thật khó có lời nào lẽ nào để diễn tả hết
những cảm xúc rung động trong trái tim mọi người dù "em có một ước mơ một
vì sao sáng dẫn lối em trong cuộc đời, đã lâu rồi em đã không có tình
thương".
Những mái ấm tình thương luôn mở rộng cánh cửa đón chào các em và ngày càng có
nhiều cá nhân, gia đình, các mạnh thường quân tổ chức nhận nuôi dạy các em, kể
từ đây khôn còn phải lo miếng cơm manh áo nữa. Những ước mơ những ước mơ được
vui chơi, được học tập của em không còn là mơ ước. Các em sẽ được đến trường,
vui chơi, nô đùa cùng chúng bạn hoà nhập với thế giới hồn nhiên của trẻ thơ.
Các em sẽ không còn 'co ro trong manh chiếu rách", sẽ không ngủ đầu đường
xoá chợ, lang thang khắp phố phường nữa mà thay vào đó là một tương lai tươi
sáng đang đón chào các em, các em không phải mặc cảm, tự ti và cũng chẳng còn
những tháng ngày mưa nắng cùng với mãnh bánh mì trên tay lót dạ để quên đi cơn
đói từng ngày hành hạ thân xác nhỏ nhắn, ốm yếu của em.
Thật vậy, lòng nhân ái của con người không có gì có thể sánh được, mọi người
hãy mở rộng trái tim giúp đỡ và yêu thương các em, để các em có đủ tự tin và
nghị lực vượt qua những khó khăn để trở thành mầm non, một nền tảng tương lai
của đất nước. Dân tộc Việt Nam
chúng ta chú trọng nhất truyền thống nhân đạo nên vậy giờ đây chúng ta hãy mở
rộng vòng tay nhân ái bằng cách giúp đỡ các em nhiều và nhiều hơn nữa để ngày
mai tương lai các em được tươi đẹp hơn. Niềm vui của mọi người sẽ được nhân
lên. Có khi nào bạn nghĩ phía sau của những căn nhà sang trọng, có những đứa
trẻ được nương chiều sống buông thả, tron khi sau đó có biết bao các em bé khác
khát khao khát một phần hạnh phúc nhỏ là có nơi che mưa, che nắng, bố mẹ nâng
niu nương chiều hay được nhẹ nhàng đặt lên má những nụ hôn trước những buổi đến
lớp.
Vậy chúng ta còn chờ gì nữa? mà "hãy lau khô cuộc đời em bằng tình thương,
lòng nhân ái của con người mà hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng em bằng tất
cả trái tim con người Việt Nam ".
3/ Kết bài
Một xã hội văn minh tươi đẹp khi xung quanh bạn không còn phải thấy những đứa
bé lang thang, vất vả kiếm sống và chúng ta phải biết sẽ chia tình cảm thân
thương chan hoà với mọi người bằng tất cả những gì mà bạn đang có.
Đề 2: Tuổi trẻ học đường
suy nghĩ và hành động để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông
DÀN Ý:
1. Mở bài:
Nêu sự cấp bách và tầm
quan trọng hàng đầu của việc giải quyết vấn đề giảm thiểu tai nạn giao thông
đang có chiều hướng gia tăng như hiện nay
2. Thân bài:
- Giải thích:
Tai nạ giao thông là tai
nạ do các phương tiện tham gia giao thông gây nên: đường bộ, đường thuỷ, đường
sắt… trong đó phần lớn là các vụ đường bộ.
- Nguyên nhân gây nê tai
nạn giao thông:
+ Khách quan: cơ sở vật chất, hạ tầng còn yếu kém, phương tiện
tham gia giao thông tăng nhanh, do thiên tai…
+ Chủ quan:
. Ý thức tham gia
giao thông của một số bộ phận người dân còn hạn chế, đặc biệt là giới trẻ,
trong đó không ít đối tượng là học sinh
. Xử lí chưa nghiêm,
chưa thoả đáng. Ngoài ra còn xảy ra hiện tượng tiêu cực trong xử lí
- Hậu quả: gây tử vong, tàn phế, chấn thương sọ não…
Theo số liệu thống kê của Vvho: trung bình mỗi năm trên thế giới
có trên mười triệu người chết vì ati ạn giao thông. Năm 2006, Việt Nam là: 12,300
người. Năm 2007, Who đặt Việt Nam
vào quốc gia có tỉ lệ các vụ tử vong vì tai nạn giao thông cao nhất thế giới
với 33 trường hợp tử vong mỗi ngày.
Tai nạ giao thông là
quốc nạn, tác động xấu đến các mặt của đời sống:
+ Gây ảnh hưởng lâu dài
đến đời sống tâm lí: gai đình có người thân chết hoặc do di chứng nặng nề vì
tai nạn giao thông ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần, tình cảm
+ Gây tâm lí hoang man,
bất an cho người tham gia giao thông
+ Gây rối loạn an ninh,
trật tự: kẹt xe, ùn tắc giao thông, kẻ
xấu lợi dụng móc túi, cướp giật…
+ Gây thiệt hại về kinh
tế: chi phí khắc phục, điều tra, chi phí mai táng, chi phí y tế…
+ Làm tiêu tốn thời
gian lao động, nguồn nhân lực…
- Giải pháp: Vậy thanh
niên, học sinh cần làm gì để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông?
+ Tự giác nghiêm chỉnh chấp hành luật lệ an toàn giao thông khi
tham gia giao thông
+ Tuyên truyền cho mọi
người biết về hậu quả và tác hại nghiêm
trọng của TNGT
+ Tổ chức các cuộc thi
tìm hiểu về luật giao thông. Cùng giương cao khẩu hiệu “Nói không với phóng nhanh, vượt ẩu”, “An toàn là bạn, tai nạn là thù”…
+ Thành lập các đội
thanh niên xuống đường làm nhiệm vụ
+ Phát hiện và báo cáo
kịp thời với các cơ quan đoàn thể nơi gần
nhất những trường hợp vi phạm ATGT
+ Về phía trường học, cần
phát động và giáo dục kịp thời những trường
hợp học sinh vi phạm.
+ Về phía chính quyền,
cần xử lí thật nghiêm minh hơn nữa những trường hợp vi phạm.
Bài mẫu
Tai nạn giao thông
đang là vấn đề bức xúc và được mọi người quan tâm, là một vấn nạn báo động của
nước ta hiện nay. Một trong những nguyên nhân chính gây ra tai nạn giao thông
là sự hiểu biết và ý thức của những người tham gia giao thông còn hạn chế.
Trong đó, thanh thiếu niên là đối tượng tham gia giao thông đông hiện nay nhưng
đa số lại chưa qua các lớp học và chưa có đầy đủ kiến thức về an toàn giao
thông, chưa có nhiều kinh nghiệm trong việc điều khiển các phương tiện trong
lúc tham gia giao thông.Vậy chúng ta đã suy nghĩ và hành động như thế nào để
góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông ?
TNGT ko bỏ qua bất kì một ai,từ
người già tới trẻ nhỏ,từ nam đến nữ.Và chỉ những người tuân thủ đúng những quy
định về ATGT mới có thể thoát khỏi vòng lưới nguy hiểm này.
Không nói gì xa, cta có thể bắt gặp ở bất kì đâu hình ảnh của những cô cậu học
sinh vô tư điều khiển xe máy khi chưa đủ tuổi cho phép mặc cho hậu quả của hành
động đó vô cùng nghiêm trọng
Ta cũng có thể thấy từ khi có những quy định đôi mũ bảo hiểm khi tham gia giao
thông, mọi người đều tham gia một cách nghiêm túc bởi họ biết được ý nghĩa của
việc đó đối với bản thân mình và xã hội. Nhưng bên cạnh đó có những người,chấp
hành miễn cưỡng và chỉ sử dụng chúng nhằm đối phó với cơ quan công an,hoặc là
sự trách nhiệm với việc quên mang mũ bảo hiểm.Hay những người fản đối kịch liệt
và không một lần đội bởi “nó chẳng sành điệu chút nào”. Đã ko tuân thủ quy
định, họ còn chê cười những người đội mũ là ko sành điệu.Nhưng đó chỉ là cái
nhìn hạn hẹp mà thôi. Họ đâu có biết rằng nếu như có tai nạn xảy ra thì sẽ ra
sao?Liệu lúc đó đẹp hay xấu, sành điệu hay không sành điệu có còn quan trọng nữa
ko?Và lúc đó,ai mới chính là người cười, ai là kẻ khóc.
Và học sinh cũng không nằm ngoài vòng lứoi này.Thực sự là khó khăn khi fải qua
con đường có trường học vào đúng giờ tan trường.Tiếng trống trường điểm,học
sinh tràn ra đường như vỡ bờ.Chen lấn, xô đẩy, tiếng cười nói, đùa vui của học
sinh, đúng là một cảnh tượng hỗn loạn.Nhưng đằng sau những tiếng cười là nước
mắt của bao nhiêu người cha, người mẹ.Họ đâu biết đc rằng sự vô tâm của họ lại
fải trả một cái giá quá đắt vậy chứ. Nhóm 3 nhóm 5 tụm lại nói chuyện ngay giữa
đường, hay chạy qua đường như ko có người vậy.Bỗng nhiên sự im lặng bao trùm
lên ,ko còn hỗn loạn, ko còn cười nói mà là những cái nhìn đổ dồn về nơi đang
xảy ra sự bất thường đó.Một tai nạn đã xảy ra, mọi người khác chỉ biết nhìn rùi
chia buồn cho số phận hẩm hiu của người học sinh kia nhưng rồi đâu lại vào
đó.Vẫn như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn vui cười nói chuyện.Họ đâu biết rằng
bây giờ thì không fải là họ rơi vào hoàn cảnh đó những rồi sẽ có một ngày người
đó là chính họ.Nhưng đâu fải mỗi họ đâu mà còn là những người đang đi qua con
đưòng đó.Vì thế khi đi qua những nơi như vậy mọi người fải tập trung hết sức
bởi biết đâu sẽ có một cô cậu học sinh nào nhảy ra trc xe mình.Những người đi
đường có đáng fải nhận hậu quả mà không fải họ gây ra ko?
Thể hiện khả năng của mình với mọi người xung quanh cũng là một việc rất có
ích.Nhưng thể hiện bằng việc đua xe, lạng lách đánh võng, bốc đầu
xe.............. với tốc độ cao ở những nơi đông người qua lại.Và hậu quả
là..........! Có những ông bố bà mẹ làm việc quần quật chỉ mong cho con tất cả
những gì tốt đẹp nhất nhưng rồi chỉ sau một đêm, tất cả đều trở về con số không
tròn trĩnh bởi đứa con muốn thể hiện mình bằng những trò vô nghĩa kia. Không
chỉ gây ra nỗi đau cho chính bố mẹ của mình, mà còn gây ra nỗi đau tột cùng cho
những gđình đc xem là xấu số khác trong đêm đó.Chỉ vì muốn thể hiện mình mà làm
vậy có thực sự đáng ko?
Chúng ta là thế hệ trẻ
của đất nước, là tương lai của đất nước ko thể fá đi chính tương lai của mình
hay tương lai của đnc bởi những hành động vô ý thức,những thú vui tiêu khiẻn và
vô bổ và tiêu khiển đó.VÀ thử nghĩ xem, đâu có khó khăn gì khi đội mũ bảo hiểm
khi tham gia giao thông, nó còn giúp chúng ta giảm thiẻu các chấn thương nghiêm
trọng ở não khi xảy ra tai nạn.Không vi phạm các quy định khi tham gia giao
thông như vựot đèn đỏ, lái xe quá tốc độ, ko đi ngược chiều,ko đua xe,lạng lách
đánh võng,.................Một điều quan trọng là hãy nắm rõ luật ATGT khi tham
gia giao thông.Nếu thực sự cần thì hãy chuẩn bị cho mình một cuốn và luôn mang
theo nó và đồng thời tuyen truyền cho mọi người xung quanh,tổ chúc các hoạt
động ngoại khoá tìm hiểu về ATGT.Thường xuyên nắhc ở mọi người xung quanh khi
tham gia giao thông.Tuy đó chỉ là một đóng góp bé nhỏ nhưng sẽ mang lại lợi ích
trong việc giảm thiểu các vụ tai nạn giao thông ,bảo vệ mọi người và chúng
ta.Rồi sẽ ko còn một ai fải đau lòng trc những tác hại cho vi phạm các quy định
ATGT nữa, và cùng nhau xây dựng đất nước lớn mạnh và giàu đẹp.
………………………………………………………………………………………………….
ĐỀ 4: Suy nghĩ về vai trò của rừng và việc
bảo vệ rừng
DÀN Ý
1. Mở
bài: Những lợi ích lớn lao của rừng đối với sự sống của con người
2. Thân
bài: Vai trò của rừng
- Tạo ôxy cho sự sống con người.
- Điều hòa nhiệt độ, cân bằng thời tiết.
- Giữ mạch nước ngầm.
- Giữ độ màu mỡ cho đất, chống xói mòn.
- Môi trường sống cho nhiều động, thực vật quý hiếm.
- Che chắn giông bão, hạn chế lũ lụt.
- Cung cấp nhiều tài nguyên quý giá: thực phẩm, cây thuốc quý, gỗ, quặng
mỏ…
- Căn cứ địa cách mạng thời chống giặc ngoại xâm.
- Cảnh quan hùng vĩ, nguồn đề tài sang tác cho văn học nghệ thuật.
=> Lợi ích của rừng vô cùng to
lớn nên bảo vệ rừng là bảo vệ sự sống của con người.
Một số
biện pháp bảo vệ rừng
- Đối với
Nhà nước:
+ Phối hợp
chặt chẽ giữa Nhà nước, các ban ngành và nhân dân.
+ Tuyên
truyền, vận động cấp kinh phí đứng mức cho kế hoạch trồng rừng.
+ Xử lí
thật nặng những kẻ phá hoại rừng.
+ Không
được khai thác rừng bừa bãi, không có kế hoạch.
+ Tăng
cường lực lượng kiểm lâm, quân đội để bảo vệ rừng.
+ Có chế
độ đãi ngộ, khen thưởng đúng mức cho những người có công bảo vệ rừng.
- Đối với bản thân:
+ Mạnh dạn
tố cáo những kẻ phá hoại rừng.
+ Tích cực
trồng rừng và kêu gọi mọi người cùng trồng rừng.
VĂN MẪU
Từ xưa, rừng đã được coi là tài sản quí báu vào bậc nhất mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Trong
thực tế,
rừng đã đem lại nhiều lợi ích to lớn. Ông cha ta đã nhận xét giá trị to lớn của
rừng qua câu: Rừng vàng, biển bạc.
Trước hết, rừng là nguồn cung cấp nhiều loại lâm sản cần thiết cho cuộc sống.
Nói đến rừng là người ta nghĩ ngay đến gỗ. Từ đinh, lim, sến, táu cứng bền như
sắt (nên được gọi là tứ thiết) là nguyên liệu xây dựng đình chùa, lăng tẩm, có
độ bền hàng ngàn năm đến lát chun, cẩm lai, vàng tâm, giáng hương rất được ưa
chuộng để làm đồ gia dụng, đồ thủ công mĩ nghệ và các loại gỗ thông thường để
làm nhà cửa. từ cây gỗ chống lò trong hầm mỏ đến cành củi, mẩu than … tất cả
đều từ rừng mà ra.
Ngày nay, với khoa học kĩ thuật tiên tiến, hiện đại, con người đã chế ra nhiều
nguyên liệu tổng hợp từ các sảnh phẩm hóa học, nhưng vẫn không thể thay thế
được vai trò của gỗ trong đời sống. Tre, nứa, trúc, mai, vầu, … cùng với gỗ là
nguyên liệu chính để sản xuất giấy và hàng ngàn vật dụng quen thuộc khác.
Rừng còn cung cấp cho ta những sản vật quí hiếm. Nhiều loại cây cỏ của rừng là
những vị thuốc đem lại sức khỏe và sự sống cho con người. Không sao kể hết
những nguồn lợi mà rừng đem lại.
Rừng còn giữ vai trò điều hòa khí hậu, bảo vệ sự sống. Rừng cây xanh bạt ngàn
là lá phổi khổng lồ thanh lọc không khí, cung cấp nguồn dưỡng khí duy trì sự
sống cho con người. Có loại rừng chắn gió, chắn cát ven biển. Có loại rừng ngăn
nước lũ trên núi. Rừng giúp con người hạn chế thiên tai. Đặc biệt, rừng là khu
bảo tồn thiên nhiên vô giá với hàng ngàn loài chim, loài thú quí giá, là nguồn
đề tài nghiên cứu bất tận cho các nhà sinh vật học. Rừng ngập mặn là bức tường
thành ngăn chặn bão gió, sóng thần, lũ lụt, …
Đối với dân tộc Việt Nam ,
rừng còn gắn chặt với từng chặng đường lịch sử. Trong những cuộc kháng chiến
chống ngoại xâm, rừng trở thành căn cứ cách mạng: “rừng che bộ đội, rừng vây
quân thù”. Trong thời bình, rừng là nơi nghỉ ngơi, an dưỡng, là điểm tham quan
du lịch của mọi người.
Rừng đem lại nhiều lợi ích như thế nên con người ra sức khai thác nguồn lợi quí
giá từ rừng. Bọn lâm tặc săn lùng gỗ quí khắp nơi. Muốn lấy một cây gỗ quí,
chúng chẳng ngại phá hại hàng trăm cây cối to nhỏ xung quanh. Vì tiền, chúng
bẫy hổ, săn gấu, bò tót, hươu, nai, lợn rừng, … ngay cả trong mùa sinh sản.
Việc đốt rừng làm rẫy đã thu hẹp rất nhiều diện tích rừng. Nguy hại nhất là
việc làm đó đã phá hủy vành đai rừng phòng hộ, dẫn đến hiểm họa sạt núi, lở đất
và những cơn lũ lớn không thể nào ngăn chặn được sẽ gây ra hậu quả ghê gớm.
Khai thác rừng để phục vụ cuộc sống con người là việc làm cần thiết, nhưng muốn
hưởng lợi ích lâu dài thì con người cần phải biết bảo vệ rừng. Cùng với việc
chặt cây lấy gỗ, chúng ta phải biết trồng cây, gây rừng. Khai thác lâm sản cũng
phải có kế hoạch, có mức độ, nếu không, chẳng mấy chốc mà tài nguyên rừng cạn
kiệt. Khi đó, thử hỏi con người lấy gì để chống đỡ với gió, cát, nước lũ, … và
lấy đâu ra rừng vàng biển bạc cho con cháu mai sau?
Để bảo vệ rừng, Nhà nước ta đã có pháp lệnh cụ thể về khai thác rừng. Với sự
ủng hộ của các tổ chức bảo vệ môi trường trên thế giới, phong trào thực hiện
vườn rừng, phuãnh đất trống đồi trọc … đang được tiến hành rộng khắp. Chúng ta
hi vọng rằng rừng Việt Nam
sẽ được bảo tồn và ngày càng phát triển.
……………………………………………………………………………………………………………………………………
Đề5 : Hiện tượng ô
nhiễm môi trường
+ Khái
niệm môi trường.
+ Vai trò của môi trường đối với đời sống con người.
+ Thực trạng:
- Thế giới
- Việt Nam
+ Nguyên nhân gây ô
nhiễm môi trường:
. Chặt phá rừng bừa bãi
. Vứt xác súc vật xuống sông
. Nước thải công nghiệp đổ trực tiếp
vào sông, hồ
. Săn, bắt động vật hoang dã
. LẠm dụng thuốc bảo vệ thực vật
+ Hậu quả:
- Cản trở sự phát triển kinh tế
- Gây ra những căn bệnh hiểm nghèo, đe doạ nghiêm trọng đời sống con người.
+ Giải pháp:
.Tái chế rác thành phân
vi sinh
. Hạn chế sử dụng túi nilon để bao
gói thực phẩm
. Bỏ rác đúng nơi quy định
. Trồng cây, gây rừng
.Dọn vệ sinh đường làng, ngõ xóm
Môi trường rất cần thiết đối với cuộc sống của con người. Môi trường cung cấp
cho con người những điều kiện thiết yếu để sống.
Môi trường bị ô nhiễm ảnh hưởng không tốt đến sức khoẻ và cuộc sống của con
người. Để đảm bảo sự phát triển bền vững, con người cần phải sống thân thiện
với môi trường, giữ gìn, bảo vệ môi trường trong sạch
Mỗi người đều phải có trách nhiệm giữ gìnvà bảo vệ môi trường bằng những việc
làm cụ thể của mình
Bài
mẫu
………………………………………………………………………………………………………
Đề 7 : Suy nghĩ về
hiện tượng nghiện Karaoke và Internet trong một bộ phận giới trẻ hiện nay.
DÀN Ý 1
+ Giải thích:
- Nghiện
- Karaoke
- Internet
+ Vai trò, ý nghĩa của Karaoke và Internet đối với đời sống của con người, nhất
là của giới trẻ.
- Bối cảnh xã hội: kỉ nguyên của công nghệ.
- Vai trò của Karaoke: giải toả căng thẳng, lien kết bạn bè.
- Ý nghĩa của Internet: pho tri thức đồ sộ, bách khoa toàn thư về mọi lĩnh vực;
công cụ và phương pháp học tập hữu hiệu; cung cấp những tiện ích giảm thiêủ
thời gian cho con người (mua sắm, kết nối); giải trí…
+ Thực trạng nghiện Karaoke và Internet ở một bộ phận giới trẻ.
+ Tác hại của việc nghiện Karaoke và Internet:
- “Đánh cắp” thời gian của chính mình.
- Ảnh hưởng không tốt tới sự phát triển nhân cách và tâm hồn.
+ Phương hướng khắc phục.
+ Liên hệ bản thân.
DÀN Ý 2:
MỞ
BÀI:
Trong suốt dòng lịch sử con người, đã có những người phải vất vả chống lại tính
nghiện ngập, nào là nghiện rượu, nghiện ma túy, cũng như những thói quen không
thể bỏ được, chẳng hạn như bài bạc. Giờ đây, các nhà tâm lý học ở nhiều quốc
gia lại lưu ý đến tình trạng khẩn cấp phải đối phó của một chứng tật ham mê
mới, đó là nghiện Internet.
THÂN BÀI:
Ý 1. THỰC TRẠNG VỀ CĂN BÊNH NGHIỆN
INTERNET TRONG GIỚI TRẺ
Với nhiều người, Internet là một thứ không thể thiếu; một thói quen không kiểm
soát nổi. Riêng tại Mỹ đã có khoảng 15-20 triệu người mắc "bệnh” này.
Theo giáo sư Jerald Block của ĐH Khoa học và y tế Oregon, bốn triệu chứng
nghiện Internet chính là: quên thời gian, sao lãng ăn uống và ngủ; tức giận,
căng thẳng, bồn chồn khi không thể lên mạng; cần trang bị máy tính mạnh hơn,
nhiều phần mềm mới; biểu hiện trầm cảm, hay cáu giận và tách biệt với xã hội.
Nghiện Internet – một hành vi gây căng thẳng cho cuộc sống của chính nạn nhân
và cho cả gia đình, bạn bè, đồng nghiệp – là một căn bệnh tâm lý đang lan tràn
trên toàn thế giới. Hiện nay, có khoảng 5-10% người Mỹ (tức khoảng 15-20 triệu
người) có thể đã bị nghiện Internet, Kimberly Young, giám đốc Trung tâm Cai
nghiện Internet của Mỹ, nói. Số người nghiện net có thể lên từ 18-30% ở Trung
Quốc, Hàn Quốc và Đài Loan.
Coleen Moore, điều phối viên tại Viện Phục hồi Nghiện Illinois, cho biết bà có
những khách hàng từ độ tuổi học sinh cho đến độ tuổi trưởng thành, trong đó có
những người dành đến 14-18 giờ mỗi ngày trên mạng.
Chơi game trực tuyến là một dạng của nghiện Internet và đang lan tràn nhanh
chóng trong giới trẻ. Brian Robbins, một thành viên của Hiệp hội các nhà phát
triển Game quốc tế, cho biết số người nghiện chơi video game trực tuyến ngày
càng tăng. “Có đến 90-95% các trò chơi trên web đều miễn phí”, Robbins nói.
Ý 2: HẬU QUÁ CỦA NGHIỆN INTERNET
Internet mang theo cùng nó những lợi ích nhưng cả các tác hại. Trong đó có tình
trạng vì quá mê mệt Internet mà các con nghiện xao lãng chuyện học hành, thậm
chí bỏ học.
Họ giảm tiếp xúc với gia đình, bè bạn, sống cô lập trước màn hình máy tính, lặn
vào những "chatroom" hay chơi những trò chơi bạo lực. Nói về các con
nghiện này, giám đốc bệnh viện Tao Ran, chuyên gia điều trị các loại nghiện
thâm niên 20 năm, cho rằng các thiếu niên mắc bệnh này thường là những em có
vấn đề về thái độ hành xử, mặc cảm.
Họ lên Internet để củng cố sự tự tin. Chính ở trên thế giới mạng, họ có cảm
giác chín chắn, thành công. Các con nghiện Internet thường đau khổ vì trầm uất,
sợ sệt và không sẵn lòng giao tiếp với người khác. Nhiều em mắc bệnh rối loạn
giấc ngủ, tê cóng hai tay.
Tuy nhiên, Internet chỉ là chất xúc tác chứ không phải là nguyên nhân gây
nghiện. Hầu hết những em gặp trục trặc trong cách hành xử hay thiếu tự tin chỉ
bị cơn nghiện Internet làm trầm trọng thêm, mà trong quá khứ, không có
Internet, chúng có thể tìm tới tội ác, ma túy, có khi tự tử để đối phó với
những vấn đề của mình.
3. GIẢI PHÁP
Để xử lý vấn đề này, chính phủ Hàn Quốc đã xây dựng một mạng lưới 140 trung tâm
tư vấn về nghiện Internet, cùng với các chương trình điều trị ở gần 100 bệnh
viện và gần đây nhất là trại "Giải thoát khỏi Internet" - mới được mở
hồi hè năm nay. Các nhà nghiên cứu cũng đã đưa ra một danh sách để chẩn đoán
chứng nghiện Internet và kết luận độ nghiêm trọng của nó, gọi là K-Scale (K là
viết tắt của Korea ).
Rồi tháng 9 vừa rồi, Hàn Quốc cũng tổ chức hội thảo quốc tế đầu tiên về chứng
nghiện Internet.
"Trại giải thoát" ở Hàn Quốc nằm tại một vùng rừng ở phía Nam Seoul,
là nơi để điều trị những ca nghiêm trọng nhất. Năm nay, trại đã tổ chức hai kỳ
điều trị đầu tiên, mỗi kỳ kéo dài 12 ngày, mỗi lần có 16-18 học viên nam (các
nhà nghiên cứu Hàn Quốc nói rằng đa số những user nghiện net là nam giới).
"Trại" này được chính phủ tài trợ hoàn toàn, tức là ai cũng được điều
trị miễn phí. Bây giờ vẫn còn quá sớm để nói rằng "trại" có thể
"cai nghiện" được cho những người tham gia không, nhưng họ liên tục
nhận được đơn đăng ký. Để đáp ứng nhu cầu, các nhà tổ chức nói rằng năm sau họ
sẽ tăng gấp đôi số khoá điều trị.
Còn, giải pháp cho bệnh nghiện internet ở Vn, theo bạn?
KẾT BÀI:
Cũng giống như nghiện rượu hay ma tuý vậy, nghiện Internet mang lại những hậu
quả nhất định về tâm lí, thể xác và các mối quan hệ xung quanh. Đừng để thành
quả được coi là có ý nghĩa nhất đối với xã hội loài người lại huỷ hoại chính
bạn - công dân của thời đại @.
Đề 8 : AIDS và thanh niên.
+ AIDS là gì?
+ Thực trạng căn bệnh:
- Thế giới
- Việt Nam
- Nguyên nhân
+ Giải pháp.
+ Liên hệ: làm gì để tuyên truyền, góp sức ngăn chặn đại dịch này?
MA TUÝ
I - Đặt vấn đề :
- Ngày nay , xã hội ngày càng tốt đẹp , cuộc sống con người ngày càng phát
triển hơn , nhưng điều đó ko đồng nghĩa với việc tệ nạn xã hội ngày càng gia
tăng .
II - Giải quyết vấn đề :
1, Giải thích : Ma túy là gì ?
- Ma túy là loại chất gây nghiện được xếp vào loại độc dược , gây ảnh hưởng đến
hệ thần kinh con người .
- Ma túy được chia làm nhiều loại : bạch phiến , hồng phiến , hê-rô-in .
2 , Tại sao ma túy có tác hại khôn lường ?
- LL1 : Hậu quả ma túy gây ra
+ Tiều tụy
+ ko có sức khỏe sống , ko có sức lao động
+ Sợ nước , ánh sáng
+ Cái giá phải trả cho phút thăng hoa vs " nàng tiên nâu "
+ Gây sốc thuốc
- LL2 : Con đường dẫn tới AIDS
+ Tiêm chích
+ Dùng chung bơm tim tiêm
- LL3 : Tác hại :
+ Hủy hoại công danh sự nghiệp con người
+ Làm việc kém
+ Ko tập trung vào công việc
- LL4 : Ma túy làm :
+ Tan cửa nát nhà
+ Vợ con sống trong sự khổ sở
+ Gia đình , kinh tế sụp đổ
+ Có nhu cầu về ma túy
+ Ko quan tâm đến hp gia đình
=> Gây hại cho gia đình
- LL5 : Ma túy có ma lực ghê gớm :
+ Ma túy là con sâu đục khoét xã hội
+ Xã hội ko fát triển đất nước có nhiều người nghiện
- LL6 : Cho đến nay ng` ta thống kê có 80% ng` do nhiễm HIV do ma túy
* Sơ kết : Ma túy là hiểm họa về xã hội và gia đình
3 , Chúng ta phải làm gì ?
- Tự bảo vệ mình , tránh xa ma túy và tệ nạn xã hội
- Tuyên truyền mọi ng` và xã hội tác hại của ma túy
- Giúp đỡ ng` nghiện , ko xua đuổi họ
- Chung tay đẩy lùi ma túy
III- Kết thúc vấn đề :
- Ma túy nguy hiểm nên tránh xa nó
- Nói không vs ma túy
Ðề: Nghị Luận Nói "không" với tệ nạn xã hội [ma túy ...]
Hướng dẫn háy nói không với tệ nạn ma túy HAy Nè :
Hãy nói ko với tệ nạn ma túy ta làm như sau
1 . MB : Ngày nay , xã hội ngày càng tốt
đẹp , cuộc sống con người ngày càng phát triển hơn , nhưng điều đó ko đồng
nghĩa với việc tệ nạn xã hội ngày càng gia tăng .
2 . TB khái quát về mà
túy
Ma
túy là tên gọi chung chỉ những chất gây nghiện, chất hướng thần có nguồn gốc tự
nhiên hay nhân tạo. Những chất này khi đưa vào cơ thể sông sẽ làm thay đổi
trạng thái nhận thức và sinh lý, có thể dẫn đến nghiện.
Dựa theo nguồn gốc sản sinh thì các chất ma túy gồm có:
Ma túy tự nhiên
Ví dụ thuốc phiện, cần sa...
* Nguồn gốc:
o Từ nhựa cây thuốc phiện, có trồng ở 12 tỉnh miền núi phía Bắc Việt Nam
o Từ lá, hoa, quả cây cần sa (còn gọi là bồ đà, cây gai dầu) được ở trồng một
số tỉnh giáp ranh biên giới Việt Nam – Campuchia và ở Tây Nguyên
o Từ lá cây coca, chế ra chất cathinon, có nhiều ở Nam Mỹ
[sửa] Ma túy bán tổng hợp
Ví dụ như heroine
Ma túy tổng hợp
Ví dụ như ectasy
* Nguồn gốc:
o Các loại ma tuý tổng hợp từ hóa chất độc hại thuốc nhóm amphetamin,
methamphetamin...
Các chất ma tuý hướng thần độc hai hơn thuốc phiện 500 lần.
Dựa theo tác động lâm sàng tới tâm sinh lý người sử dụng, ma túy gồm có 3 nhóm:
* Các chất an thần
* Các chất kích thích
* Các chất gây ảo giác
Đặc điểm
Nguồn gốc và sự phát triển
Ma túy, mà đại diện điển hình là thuốc phiện, đã xuất hiện từ rất lâu trước
đây. Hơn 8000 năm trước đây, thuốc phiện đã được người Somai ở tây Á sử dụng,
người ta đã biết được những khoái cảm và sự thoải mái hết sức mà thuốc phiện
mang lại khi dùng.[cần dẫn chứng]
Thế kỷ thứ 1, Rioskelires đã miêu tả khá kỹ về thuốc phiện trong cuốn sách
"Dược điển luận" của mình. Tuy nhiên ở thời kỳ này, người ta mới chỉ
chú trọng đến những khoái cảm, những tác dụng trong chữa bệnh mà thuốc phiện
mang lại chứ chưa chú ý tới mặt trái của nó, đó là tác dụng gây nghiện khó cai
Tác hại của ma túy
Đối với hệ hô hấp: Các chất ma túy kích thích hô hấp gây tăng tần số thở trong
thời gian ngắn, sau đó sẽ gây ức chế hô hấp, nhất là khi dùng quá liều. Nhiều
trường hợp ngưng thở nếu không cấp cứu kịp thời sẽ dẫn đến tử vong, đôi khi
ngưng thở rất đột ngột.
Chẳng hạn một thanh niên đang cai nghiện đột ngột ngưng thở tử vong không rõ
nguyên nhân, khi giải phẫu tử thi thì phát hiện nạn nhân bao heroin bởi một
màng mỏng rồi cấy dưới da để thuốc phóng thích từ từ, nhưng bao thuốc đột nhiên
vỡ và phóng thích quá nhiều gây ngộ độc.
Ngoài ra, sau khi dùng ma túy (nhất là cocaine) có thể gây phù phổi cấp, tràn
khí màng phổi, tràn khí trung thất, xuất huyết phế nang, viêm tiểu phế quản tắc
nghẽn, viêm phổi, lên cơn hen phế quản...
Theo thông tin trên tạp chí Medical Progress tháng 1 năm 1999, nhiều công trình
nghiên cứu của các tác giả Mỹ đã cho thấy có mối liên quan giữa hút ma túy
(nhất là cocaine) và ung thư phổi.
Đối với hệ tim mạch: Các chất ma túy sẽ kích thích làm tăng nhịp tim, ảnh hưởng
trực tiếp lên tim, gây co thắt mạch vành tạo nên cơn đau thắt ngực, nặng hơn có
thể gây nhồi máu cơ tim. Chúng cũng là nguyên nhân của các rối loạn nhịp đe dọa
tính mạng người dùng ma túy. Ngoài ra còn gây nên tình trạng co mạch làm tăng
huyết áp.
Đối với hệ thần kinh: Ngoài tác dụng kích thích thần kinh giai đoạn đầu gây
hưng phấn, sảng khoái, lệ thuộc thuốc…, cũng có thể gây các tai biến như: co
giật, xuất huyết dưới nhện, đột quị...
Đối với hệ sinh dục: Không như người ta thường lầm tưởng, dùng ma túy sẽ làm
tăng khả năng tình dục. Ở người nghiện ma túy, khả năng tình dục suy giảm một
cách rõ rệt, và hậu quả này vẫn tồn tại sau khi ngưng dùng thuốc một thời gian khá
lâu. Ở những nam giới dùng ma túy trong thời gian dài sẽ bị chứng vú to
(gynecomastia) và bất lực. Còn ở phụ nữ sẽ bị rối loạn chu kỳ kinh nguyệt, rong
kinh, tăng tiết sữa bất thường và vô sinh.[cần dẫn chứng]
Ngoài ra, người dùng ma túy còn phải chịu những tác hại khác như: hoại tử tế
bào gan, ảo thính, ảo thị...
Những trình bày trên cho thấy các loại thuốc lắc thực chất cũng chính là một
loại ma túy, gây những tác hại rất nghiêm trọng cho người sử dụng.
……………………………………………………………………………………………………………
ĐỀ: SUY NGHĨ VỀ BỆNH VÔ CẢM TRONG XẪ HỘI
HIỆN NAY
Người Việt Nam có truyền
thống vô cùng tốt đẹp là "thương người như thế thương thân",
"một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"... Thế nhưng có những cách sống ngày
nay đang gặm nhấm những truyền thống tốt đẹp đó. Đi ra đường thấy lũ càn quấy
không ai dám ngăn cản, thấy người khác bị đánh không ai dại gì bênh vực... Xã
hội mà có nhiều người "không dại gì" như vậy nên người xấu càng được
đà làm càn. Trong cơ quan nhiều người "không dại gì" đấu tranh nên
những người nắm quyền muốn làm gì thì làm kể cả vi phạm pháp luật... Trong xã
hội có nhiều người "không dại gì" nên sẽ tiếp tay cho việc gia tăng
nhiều người xấu. Hiện nay đang phát triển một căn bệnh của thế giới hiện đại -
đúng hơn là mặt trái thuộc thế giới hiện đại. Đó là căn bệnh không có trong
danh mục của ngành y, nhưng "những điều trông thấy" luôn "làm
đau đớn lòng". Đó chính là căn bệnh vô cảm mà nhiều người dân Việt - nhất
là tầng lớp thanh niên- mắc phải.
Bệnh này thể hiện ở chỗ không hề động lòng trước những nỗi đau của người khác
cũng như không hề phẫn nộ trước những tệ nạn xảy ra hàng ngày. Liệu rằng chúng
ta đã hiểu rõ căn bệnh này chưa?nguyên nhân hình thành ntn ?tác hại ra sao?đó
là 1 khó khăn .... vô tức là không, cảm tức là tình cảm cảm xúc của con người.
Vô cảm tức là không có cảm xúc trước bất kì sự vật sự việc gì.chẳng hạn như : -
Không sẵn lòng giúp đỡ những người gặp khó khăn hoạn nạn, mặc dầu mình có điều
kiện có thể giúp đỡ được. Rất nhiều người, nhất là thanh niên nam nữ, khi thấy những
người hành khất thì xua đuổi, dè bỉu. Đi đường gặp người bị tai nạn vẫn bỏ đi
không sẵn sàng cứu giúp. Thậm chí có kẻ còn nhân cơ hội tìm cách lấy cắp tiền
của người bị nạn. - Thấy người tàn tật không giúp đỡ, trên xe buýt, ở nơi công
cộng, không nhường chỗ cho người tàn tật, có khi lại còn cười trước những
khuyết tật của họ. - Những người có trách nhiệm giải quyết, nhưng không quan
tâm giải quyết công việc cho người dân, mặc dân phải đến trình bày lần này lượt
khác, có khi còn vòi vĩnh rồi mới giải quyết - Các cán bộ đã giàu sang nhưng
vẫn tìm cách cướp đất của dân, đuổi dân đi chỗ khác để lấy những mảnh đất đẹp
chia nhau như vụ tiêu cực đất đai ở Đồ Sơn và nhiều nơi khác. - Có những cán bộ
giải quyết chính sách đã ăn chặn của những thương binh, những gia đình chính
sách, của những người tàn tật , những gia đình hộ nghèo như báo chí đã từng nêu
lên. Trường hợp một bà mẹ già ở Hà Tĩnh có con nuôi là liệt sĩ mà lãnh đạo xã
tìm cách cắt tiêu chuẩn không cho nhận, khiến các nhà báo phải vào cuộc mới
giải quyết được. Rất nhiều tệ nạn và hiện tượng thể hiện căn bệnh vô cảm không
kể hết. Sở dĩ nảy sinh căn bệnh này vì những người đó không tu dưỡng, rèn luyện
phẩm chất đạo đức, không có lòng nhân đạo, thờ ơ với mọi người, ý thức tập thể,
ý thức cộng đồng quá kém, không giữ được truyền thống quý báu của dân tộc ta là
"thương người như thể thương thân". Căn bệnh vô cảm đã có ở không ít
nhân vật được giao trọng trách từ lâu, nó biểu hiện dưới nhiều dạng "lâm
sàng" khác nhau nhưng tất cả đều rất dễ phát hiện, chỉ có điều không ai
chịu chữa trị hay nói cách khác là đang trong tình trạng vô phương cứu chữa Đã
có nhiều bệnh nhân quan chức vô cảm : Đó là các quan chức của UBND huyện Tây
Trà - tỉnh Quảng Ngãi. Dân của huyện nhà bị đói, Chính phủ chi nguồn cứu trợ và
địa phương đã chuyển trên 100 tấn gạo để cứu đói cho dân.Số gạo này chuyển đến
huyện lỵ Tây Trà vào ngày 11/7 với chỉ đạo của UBND tỉnh Quảng Ngãi là phải
chuyển tận tay người dân trong tháng 7. Thế nhưng, mãi đến cuối tháng 9, số gạo
này vẫn còn nằm trong kho lương thực của huyện. Gạo mốc meo, người dân cũng vẫn
phải chờ... Giải thích cho vụ việc không thể chấp nhận được này, Chủ tịch UBND
huyện - ông Hồ Thanh Hùng - lại đưa ra lý lẽ, rằng do giá xăng dầu tăng, nên
thiếu 5 triệu đồng kinh phí cho việc vận chuyển số gạo này đến các xã. Không
thể tưởng tượng được, một ông chủ tịch huyện lại có thể ăn nói thể hiện sự vô
cảm đến tận cùng như vậy. Trước nỗi đau của dân, trước sự mong đợi từng ngày
được cứu đói của dân, ông là chủ tịch huyện mà lại thản nhiên như không, chất
gạo trong kho chỉ vì thiếu mấy triệu đồng tiền vận chuyển.Dân đói, Chính phủ
cấp tốc cứu đói, nhưng cái lo lắng của Chính phủ, sự sốt ruột của lãnh đạo cấp
trên chuyển xuống tay ông trở thành nguội lạnh. Ông chủ tịch huyện sống trong
no ấm nên quên gạo cứu đói trong kho đến nỗi bị mốc. Không biết ông có bao giờ
nghĩ về những người dân đang đói thắt ruột ở các xã vùng sâu, những cụ già,
những em bé, những người bệnh mong có được bát cháo cho đỡ xót lòng. Ông đã
không nghĩ đến, ông đã thực sự vô cảm.Lời nói ra vừa giả dối vừa thể hiện sự vô
trách nhiệm.Giả dối vì cả UBND huyện chẳng lẽ không xoay được vài triệu để mua
xăng dầu, nhất là trong tình hình cứu đói khẩn cấp cho dân. Vô trách nhiệm là
vì cả một UBND huyện mà không xử lý được mỗi chuyện cỏn con đó, thì còn làm
được gì lớn hơn, có ý nghĩa và có ích lợi hơn. Qua vụ việc này cho thấy rằng,
căn bệnh vô cãm đang rất đáng lo ngại. Ngăn chặn nó không phải bằng biện pháp
hành chính mà bằng chính tấm lòng và dũng khí của mỗi con người, tấm lòng và
dũng khí của các cơ quan chức năng. Con người vô cảm và cơ quan chức năng thờ ơ
thì căn bệnh càng trầm trọng. Lúc đó thì chẳng còn gì để nói. Vô cảm là một
chứng bệnh thường gặp ở một số người bị khủng hoảng tâm lí nặng nề, thường bị
sốc nặng sau đó dần dần họ không có cảm giác yêu thương hay ghét bỏ nào
nữa.......là trạng thái tâm lí có thể do vô tình hoặc hữu ý mà gây ra, vì lúc
đó con người coi như không có nhận thức, suy nghĩ, và tình cảm...... Thời gian
gần đây , Công an quận Thanh Xuân (Hà Nội) đã khởi tố, bắt tạm giam vợ chồng
chủ quán phở Chu Văn Đức và Trịnh Hạnh Phương để điều tra về hành vi hành hạ
cháu Nguyễn Thị Bình suốt hơn 10 năm qua - phải chịu cảnh bị tra tấn, đối xử dã
man ở giữa một thành phố lớn, và giữa một khu dân cư mà căn nhà đó có nhiều người
đến ăn phở, đưa hàng chứng kiến. Ở một đơn vị hành chính, chúng ta có UBND
phường, công an phường, có cảnh sát khu vực, có đội thanh niên xung kích, có tổ
dân phố, có chi bộ, có hội cựu chiến binh, có đoàn thanh niên, phụ nữ... Ấy thế
mà một số phận con người đày đoạ như vậy nhưng họ không thấy, không biết. Cơ
quan chức năng thì không biết với lý do là không được cháu Bình... tố cáo (!?).
Chờ người bị đối xử như con vật, không biết chữ, không gia đình... đi tố cáo ư?
Thật là chuyện hoang đường. Tất cả lý do đưa ra lúc này là chuyện nực cười. Chỉ
có một lý do duy nhất đúng là bệnh thờ ơ đang phá ruỗng nhân cách con người.
Ngay cả cơ quan chức năng (được giao quyền, được trang bị nhân lực, phương tiện
bảo vệ con người) khi đứng trước vụ người khác bị làm nhục thì lại nói rằng:
Chỉ khởi tố vụ án, khởi tố bị can khi nạn nhân tố cáo. Cách lập luận vô trách
nhiệm đó đúng ra chỉ có ở một xã hội mông muội! Bệnh thờ ơ đã lan sang cả ở
những cơ quan công quyền. Như thế thì thật đáng sợ. Như vậy là những kẻ dã man
đã bị pháp luật ngăn chặn. Nhưng vấn đề không chỉ là như vậy. Sau sự phẫn nộ
đối với những người dã man kia là sự phẫn nộ trước sự thờ ơ của con người !
Trong vụ việc cháu Nguyễn Thị Bình, rất may mắn là có một người đàn bà giàu
lòng thương và sự can đảm - bà Hà Thị Bình, bán hàng ở chợ - đã giải thoát cho
cháu. Người đàn bà đó có phẩm chất và sức nặng hơn rất nhiều số đông với cả hệ
thống những cơ quan chính quyền, đoàn thể ở phường, ở quận! Người đàn bà đó rất
đáng được kính trọng hơn ngàn lần những người chỉ nói chuyện to tát với những
lời có cánh ở chỗ đông người, mà không có việc làm nào cụ thể để cứu vớt những
số phận đáng thương không những liên quan đến quan chức cấp cao , mà nó càng
ngày càng lay lan sang 1 bộ phận mới.Cụ thể là :cái chết oan ức của em học sinh
Huỳnh Nguyễn Bích Loan (13 tuổi) tại BVĐK tỉnh. Đây là một biểu hiện bệnh vô
cảm của những thầy thuốc tiếp nhận bệnh nhân hôm đó. Em Loan bị đau bụng dữ
dội, được gia đình đưa vào viện kịp thời, thế nhưng thầy thuốc chủ quan không
nghĩ là bệnh cần cấp cứu và để em nằm viện suốt buổi sáng không xử lý. Khi bệnh
nhân tử vong và được báo chí phỏng vấn, lại không thừa nhận trách nhiệm của
mình mà đổ lỗi do bệnh nhân bất hợp tác, quá mập không thể khám lâm sàng được,
căn bệnh quá khó, siêu âm bên ngoài không đáng tin cậy... (?) Đây chỉ là những
trường hợp bệnh nhân tử vong vì bệnh thầy thuốc vô cảm được báo chí phanh phui,
còn biết bao trường hợp khác bị tật nguyền di chứng hay chết oan uổng mà báo
chí không phát hiện được. Một bệnh viện dù được trang bị tối tân hiện đại, có
một đội ngũ thầy thuốc có trình độ cao, thế nhưng chỉ một số ít thầy thuốc mắc
bệnh vô cảm cũng đủ gây tai họa cho người bệnh. Bệnh thầy thuốc vô cảm xuất
phát từ sự thiếu nhiệt tình và thiếu tri thức. Thiếu nhiệt tình làm thầy thuốc,
không đam mê công việc, không muốn gần gũi người bệnh, khám chữa bệnh qua loa
chiếu lệ, không thật lòng thương yêu người bệnh. Thiếu tri thức làm thầy thuốc
chủ quan, bảo thủ trong việc đưa ra quyết định, luôn luôn tự cho mình là đúng,
không tôn trọng đồng nghiệp, không cầu tiến trong công việc.Nếu biết được hai
yếu tố trên tạo nên bệnh thầy thuốc vô cảm, thì chúng ta có thể có những biện
pháp khắc phục được. Tất cả nguyên nhân chủ quan dẫn đến bệnh thầy thuốc vô
cảm, gây ra những cái chết thương tâm cho người bệnh đều phải được xử lý bằng
pháp luật. Không nên bao che cho thầy thuốc vô cảm vì bất cứ lý do gì. Đã đến
lúc, không thể tiếp tục rao giảng đạo lý y đức cho những thầy thuốc mang bệnh
vô cảm do chủ quan, mà chỉ có sự xử lý nghiêm minh bằng luật pháp và sự lên án
nghiêm khắc của dư luận thì mới hy vọng rằng, trong tương lai sẽ không còn
những cái chết oan uổng của người bệnh bên cạnh đó luôn luôn tồn tại những con
ngưòi , những cơ quan , những chính quyền cố gang loại bỏ căn bệnh này.tiêu
biểu như: Phong trào “Ký tên vì công lý” trở thành sự kiện tại VN là tín hiệu
vô cùng khả quan của các nạn nhân chất độc da cam. Đi đâu cũng thấy người trẻ,
người già, sinh viên học sinh hỏi nhau “đã ký tên vì công lý chưa?” mà thấy vui
trong lòng. Điều đó minh chứng chúng ta không vô cảm trước nỗi đau của dân tộc
mình.
Vô cảm nguy hiểm với cả chính người bệnh lẫn vả người xung quanh . Nhân loại
đang bó tay trước căn bệnh của thế kỷ: bệnh nan y HIV/AIDS. Căn bệnh thứ hai
cũng nan y không kém là bệnh vô cảm! Ra đường nhiều người gặp cái tốt không ủng
hộ, thấy cái xấu không lên án, không ít nơi cả phố, cả làng sợ tên ăn trộm, cả
xã sợ thằng say rượu vì không muốn bị liên lụy... đang làm cho bệnh vô cảm vốn
đã và đang có nguy cơ lan rộng, càng có điều kiện lây lan mạnh hơn! Bệnh
HIV/AIDS vốn đã nguy nan, bệnh vô cảm nếu không được giáo dục, không được ngăn
chặn sẽ là tác nhân làm “lệch chuẩn” hay “loạn chuẩn” đạo đức, sẽ là nguyên
nhân gây ra sự khủng hoảng kinh tế - xã hội, thậm chí làm sụp đổ một chế độ,
làm tan nát một gia đình. Một xã hội vô cảm là một xã hội chết!cần xây dựng 1
xã hội đồng cảm và chia sẻ......
No comments:
Post a Comment